Hiển thị các bài đăng có nhãn tho-hay-tieu-dao-du. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tho-hay-tieu-dao-du. Hiển thị tất cả bài đăng

Bài thơ về tình yêu: Ngày xưa Hoàng Thị

Bài thơ về tình yêu

Ngày xưa Hoàng Thị


Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Chim non giấu mỏ
Dưới cội hoa vàng

Bước em thênh thang
Áo tà nguyệt bạch
Ôm nghiêng cặp sách
Vai nhỏ tóc dài

Anh đi theo hoài
Gót giầy thầm lặng
Đường chiều úa nắng
Mưa nhẹ bâng khuâng

Em tan trường về
Cuối đường mây đỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn

Tay nụ hoa thuôn
Vương bờ tóc suối
Tìm lời mở nói
Lòng sao ngập ngừng

Lòng sao rưng rưng
Như trời mây ngợp
Hôm sau vào lớp
Nhìn em ngại ngần

Em tan trường về
Đường mưa nho nhỏ
Trao vội chùm hoa
Ép vào cuối vở

Thương ơi vạn thuở
Biết nói chi nguôi
Em mỉm môi cười
Anh mang nỗi nhớ

Hè sang phượng nở
Rồi chẳng gặp nhau
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát

Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhoà mau
Tưởng đã phai màu
Đường chiều hoa cỏ

Mười năm rồi Ngọ
Tình cờ qua đây
Cây xưa vẫn gầy
Phơi nghiêng ráng đỏ

Áo em ngày nọ
Phai nhạt mấy màu?
Chân tìm theo nhau
Còn là vang vọng

Đời như biển động
Xoá dấu ngày qua
Tay ngắt chùm hoa
Mà thương mà nhớ

Phố ơi muôn thuở
Giữ vết chân tình
Tìm xưa quẩn quanh
Ai mang bụi đỏ

Dáng em nho nhỏ
Trong cõi xa vời

Tình ơi tình ơi!
Phạm Thiên Thư

Những câu thơ hay về nỗi nhớ



Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi,
(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu).
- Anh một mình, nghe tất cả buổi chiều
Vào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.





Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.
Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!
Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi
Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm.

Nhãn : tho hay,

những câu thơ hay về nỗi nhớ

Thơ hay góp nhặt

**Lãng đãng mây chiều người lữ khách 
Ngậm ngùi lưu luyến chốn bình yên**

Chẳng lợi danh chi lại hóa hay 
Chẳng ai phiền lụy chẳng ai rầy 
Ngoài vòng cương tỏa chân cao thấp 
Trong thú yên hà mặt tỉnh say 
Liếc mắt coi chơi người lớn bé 
Vểnh râu bàn những chuyện xưa nay 
Của trờì trăng gió kho vô tận 
Cầm hạc tiêu dao đất nước này. 




Một mai ta chết trong rừng thẳm
Ai người gục đầu trước mộ ta
Tóc xanh ai quấn vành khăn trắng
Một đời lữ khách mộng yêu thương 



Thấp thoáng non tiên lác đác mưa 
 Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu sơ 
Xanh um cổ thụ tròn xoe tán, 
 Trắng xoá Tràng giang phẳng lặng tờ. 
Bầu dốc giang sơn, say chấp rượu, 
Túi lưng phong nguyệt, nặng vì thơ 
Cho hay cảnh cũng ưa người nhỉ? 
Thấy cảnh ai mà chẳng ngẩn ngơ?... 

Nhãn : Thơ hay

Thơ hay tiêu dao du góp nhặt


Những câu thơ hay làm cho lòng trầm lại



Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có nụ cười thênh thang

~ Khuyết Danh ~


Mấy ai thành Phật nhờ đi tu,
Khi trí thông minh bị hãm tù.
Phải thấy huyền vi trong ngọc sáng,
Như thấy vầng dương giữa khói mù.


~ Kiều Phù ~


Trí tuệ như trăng sáng giữa trời,
Bao trùm thiên hạ, chiếu muôn nơi.
Muốn tìm được nó, đừng phân biệt
Cả rừng phong hoặc lá phong rơi.


~ Kiều Phù ~


 
Trăm năm một giấc mộng dài
Bàng hoàng tỉnh dậy là ai hay mình?
Là mình sao chẳng giống mình
Là ai sao lại chính mình nằm đây!


~ Khuyết Danh ~

Tâm nhàn muôn sự thông ba cõi
Một tiếng cười khan ấm đất trời.
~ Khuyết Danh ~

Phải chăng còn tiếng đàn xưa vọng
Réo rắc luân hồi ở cõi sau
Mong ta hoá kiếp làm mây trắng
Bay giữa tầng cao thoát nẻo sầu
~ Lê Trọng Minh ~
Tâm không hay hờn giận
Chẳng oán trách thù ai
Lòng khoan dung rộng rãi
Ấy là cảnh bồng lai
~ Khuyết Danh ~

Cỏ dại ven đường
Hồn nhiên điểm nụ
Giữa chút tầm thường
Bao la hội tụ

~ Tuệ Thiền ~


Mở rộng tâm ra lòng thanh thản
An nhiên tự tại đời thong dong
~ Khuyết Danh ~


Thanh thản ngồi yên chính giữa nhà,
Nhìn Côn Luân khói gợn xa xa.
Lúc mệt, thảnh thơi, tâm tự tắt,
Không thiền, không Phật, chỉ mình ta.
~ Tuệ Trung Thượng Sĩ ~